Tác giả: Thomas Sowell
Người dịch: Try Not To Luck
Ngày 2 tháng 8 năm 2022
Nay là năm bầu cử, nhưng chẳng còn là vấn đề Dân chủ hay Cộng hòa, bởi Hoa Kỳ đã tới lúc chẳng còn đường lui – khi chúng ta tự hủy hoại mình, chớ phải kẻ thù.
Nếu lấy một sự kiện làm biểu tượng cho thời mạc vận này, tôi xin phép lấy việc đám đông phẫn nộ đã bầy hội trước Tối cao Pháp viện và một Thượ̣ng nghị sĩ Hoa Kỳ1 đã đe dọa thẩm phán Tối cao Brett Kavanaugh, rằng “Anh không lường trước được cái gì sẽ đánh trúng anh đâu! – You won’t know what hit you!”
Tất nhiên, thời nào cũng có những kẻ hạ đẳng và vô trách nhiệm. Nhưng từng có thời mà kẻ nào dám công khai đe dọa tới một thẩm phán Tối Cao cũng chính là lúc y tự đưa cái án tử vào cái sự nghiệp chánh trị của mình và y sẽ biệt tăm trong một xã hội tử tế.
Bạn chỉ có thể tin vào luật pháp, hoặc tin vào luật rừng. Không quan trọng bạn thuận ý với luật pháp hay quy tắc của đám đông về vài vấn đề. Nếu coi việc đe dọa bạo lực với một thẩm phán – và công khai nơi mà con cái của họ đang theo học – là cách để giải quyết vấn đề, thì việc bầu cử hoặc luật pháp sẽ không có nhiều ý nghĩa.
Có vài thời điểm ta còn chẳng thể trông mong sự tự do, như cách Đức Quốc xã lên nắm quyền, Đe dọa và bạo lực. Tự do không phải tự nhiên mà có. Nếu bạn không quan tâm tới việc bỏ phiếu chống lại các chiến thuật của Storm-trooper2 – Ai đã và đang gia nhập chúng, hay bất cứ vấn đề gì liên quan khác – thì bạn có thể mất sự tự do của mình.
Tệ hơn nữa là bạn sẽ để mất tự do của những thế hệ chưa được sanh ra.
Nhiều người nghĩ Tối cao Pháp viện đã cấm phá thai. Đâu phải vậy!
Mà thực chất Tối cao Pháp viện đã làm một chuyện hoàn toàn khác, một điều gì đó đã quá hạn từ lâu và có khả năng mang tính lịch sử. Rằng tòa án của chính họ không có quyền đưa ra các quyết định chánh trị mà Hiến pháp chẳng hề cho phép.
Quý vị hãy xem trong bản chép của Hiến pháp có dòng nào ghi rằng chánh phủ Liên bang được ban quyền về phá thai không?
Trích trong Đệ thập Tu chánh án, trong đó ghi rằng chính phủ liên bang bị giới hạn ở những quyền hạn cụ thể mà nó đã được trao, với tất cả các quyền lực khác sẽ thuộc về các bang hoặc người dân.
Sao ta lại bầu các nhà lập pháp để làm những gì mà cử tri muốn, nếu các thẩm phán không được bầu chọn sẽ tự tạo ra luật, thay vì áp dụng luật mà các quan chức được bầu đã thông qua?
Đây là một phần của cuộc đấu tranh kéo dài suốt hơn 100 năm. Trở lại đầu thế kỷ 20, những người Cấp tiến như Tổng thống Woodrow Wilson đã cho rằng Hiến pháp đặt ra quá nhiều giới hạn cho những quyền hạn mà họ muốn sử dụng.
Khẳng định rằng gần như không thể tu chính Hiến pháp, những người theo chủ nghĩa Cấp tiến ủng hộ việc các thẩm phán “giải thích” các giới hạn của Hiến pháp một cách phiến diện.
Đây chỉ là mới bắt đầu trong một chuỗi dài những lời ngụy biện.
Trên thực tế, Hiến pháp đã được sửa đổi 4 lần trong 8 năm – từ 1913 đến 1920 – trong thời kỳ hoàng kim của Thời đại Tiến bộ.
Khi người dân muốn sửa đổi Hiến pháp, ta gọi đó là Tu chính. Khi giới tinh hoa muốn sửa đổi Hiến pháp, còn người dân thì không, ta gọi đó là dân chủ.
Một kiểu ngụy biện khác là dùng quyền hạn của chánh phủ liên bang để điều chỉnh thương mại giữa các tiểu bang và gọi nhiều thứ là thương mại giữa các tiểu bang. Vào năm 1995, giới tinh hoa đã bị sốc khi Tòa án Tối cao ra phán quyết – 5 ủng hộ với 4 phản đối – rằng việc mang súng gần trường học không phải là hoạt động thương mại giữa các tiểu bang.
Các tiểu bang có quyền – và hầu hết đã – cấm mang súng gần trường học. Nhưng chánh phủ liên bang không có thẩm quyền đó. Hiến pháp cũng không cho chính phủ liên bang quyền làm luật về phá thai, bằng bất cứ cách nào.
Cái mà cả luật tiểu bang lẫn liên bang có quyền cấm cản đó chính là những lời đe dọa hướng tới các thẩm phán và gia đình của họ.
Đây không phải là vấn đề đảng phái. Thống đốc Virginia của Đảng Cộng hòa đang hỗ trợ bảo vệ cho các Thẩm phán Tối cao sống tại bang. Nhưng thống đốc bang Maryland của Đảng Cộng hòa dường như cho rằng việc quấy rối các thẩm phán và gia đình của họ không có gì to tát.
Các cử tri cần tìm ra ai ủng hộ hay chống lại sự cai trị của đám đông, cho dù họ là đảng viên Dân chủ hay đảng Cộng hòa. Nếu không, chúng ta sẽ không trở thành một xã hội tự do và tử tế. Thomas Sowell là thành viên cao cấp tại Viện Hoover, Đại học Stanford, Stanford, CA 94305. Trang web của ông www.tsowell.com. Để tìm hiểu thêm về Thomas Sowell và đọc các tính năng khác, hãy truy cập trang web Creators Syndicate tại www.creators.com.
Chú thích
1. Trong bài phát biểu của mình ngày 2 tháng 3 năm 2020, thượng nghị sĩ Hoa Kỳ Chuck Schumer nói, các cơ quan lập pháp của bang do đảng Cộng hòa lãnh đạo đang “tiến hành một cuộc chiến với phụ nữ”, bằng cách thông qua các luật hạn chế về phá thai. “Kavanaugh à, tôi muốn nói với anh rằng – anh đã tạo ra một cơn bão, và các anh sẽ phải trả giá. Anh không lường trước được cái gì sẽ đánh trúng anh nếu cứ tiếp tục với những quyết định tồi tệ này, ”Schumer nói với đám đông đang cổ vũ.
– Theo Reuter: https://www.reuters.com/article/us-usa-court-abortion-scene-idUSKBN20R2KX
2. Lính Storm Strooper (Sư đoàn bão táp) là sư đoàn của Đức Quốc Xã chuyên đàn áp người Do Thái. Nổi bật nhất là sự kiện Đêm Pha lê 1938.